Cười cả ngày

Trả lời
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

          

Cười cuối tuần....





Nếu Bạn muốn thay đổi thế giới, hãy làm điều đó lúc còn độc thân.
Một khi đã lập gia đình rồi, Bạn không thể làm được ngay cả đổi đài TV.

:lol2:




:lol2:




          
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Cao Thủ Dạy Vợ



    Cả khu tập thể ai mà chả biết lão sợ vợ, thế mà tối qua thấy tiếng lão quát vợ rung cả tầng nhà. Nể quá! Đàn ông phải thế chứ! Thương yêu vợ là một nhẽ, để vợ cầm roi dạy chồng lại là nhẽ khác. Cánh phụ nữ hiếu kì trong khu tập thể thì thầm gì với nhau, lúc sau kéo nhau sang đứng chật ngoài cửa nhà lão nghe ngóng.

    • Ảnh mang tính minh họa

    Choang! Choang! (Tiếng bát đĩa vỡ) Bụp! Bụp! (tiếng đấm đá gì đó rất mạnh) kèm theo tiếng lão quát: Im mồm, cấm kêu! Hôm nay tôi nói cho cô biết nhé, cô đã làm nhơ cái mặt tôi ở khu chung cư này rồi, ai cũng bảo tôi sợ vợ, ngay cả mấy lão trong hội cờ tướng của tôi cũng biết, hễ thua cờ tôi là nói kháy, là đá đểu tôi giỏi chơi cờ vua hơn cờ tướng nhé, hậu to hơn vua nhé.

    Bây giờ thì đừng hòng. Hôm nay tôi phải dạy cho cô bài học, đừng có thấy chồng hiền mà đòi cưỡi cổ nhé! - Choang! Rắc! Rắc (Tiếng chân bàn chân ghế gì đó gãy) Tôi cứ đi ra khỏi nhà là cô la, về muộn tí là cô chửi, gặp ai là phụ nữ thì cô cho tôi đã cặp bồ, cái ví của tôi cô xẻo hết từng đồng tiền lẻ, cái điện thoại của tôi mỗi khi tôi ở nhà là cô kẹp chặt trong nách, cô kiểm tra danh bạ, tin nhắn, cô kiểm tra các mạng xã hội tôi chơi, mỗi khi vui bạn vui bè uống với nhau cốc bia cốc rượu, về tới nhà là cô nói bóng, nói gió…

    Nay tôi bảo cho cô biết, tôi hết chịu nổi rồi, cô một vừa hai phải thôi, nhớ chưa? Nhớ chưa? Nhớ chưa? Há miệng ra trước mặt tôi ngay, há ngay! - Bốp. Bốp. Bốp. (Chắc là tát vào hai má) - bao lâu nay cô chửi tôi như hát hay, chửi như chửi bọn phản động, bọn tham nhũng lợi ích nhóm, bọn kinh doanh thần thánh nhé, tôi nín nhịn, đến hôm nay thì hết rồi nhé.

    Từ giờ, chừa ngay cái thói bắt nạt chồng nghe chửa, chồng nói một câu vợ phải dạ một câu, nghe chửa? Viu...viu ...viu... (Ôi giời chắc là Bàng Long Cước đá gió đây, Kinh) Cô đưa cái kéo cho tôi, đưa đây, tôi sẽ cắt trụi cái mớ tóc dài của cô để cô luôn nhớ rằng, cô là vợ, vợ tức là ở dưới cơ chồng, hiểu chưa, đưa kéo đây.

    Ôi bà con ơi, không khéo có án mạng! phải cứu cô ấy chứ! Mấy người dùng vai xô cửa, cánh cửa nhà bật tung, mọi người ùa vào trong nhà. Lão hàng xóm mặt đằng đằng sát khí đứng giữa phòng, bát chén, cốc ly vỡ tung tóe mảnh nằm đầy dưới nền nhà, trên tay hắn là cái kéo làm vườn, cắt cành cây cảnh.

    Một bà to béo choàng tay ôm ghì lấy lão: - Ấy, ấy... Bình tĩnh, bình tĩnh đi ông! Vợ nó dại thì mắng mỏ vợ đôi câu, bực lắm thì đánh nó một hai cái chứ ai lại hành hung vũ phu như thế! Nhưng không thể chịu được, điên lắm rồi các bà các chị ạ, phải dạy vợ cho ra dạy thôi.

    -Thế cô ấy đâu, cô ấy đâu rồi?

    - Trốn rồi!

    - Trốn ở đâu?

    - Về quê từ hôm qua rồi!


    :rotfl:

    ST


              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

          
Bài thơ hai vạch






Trước kia 2 vạch.. do Chồng.
Ngày nay 2 vạch.. tại ông ngoài đường.
Trước kia 2 vạch.. Chồng thương.
Ngày nay 2 vạch.. nằm giường cách li.
Trước 2 vạch.. thèm chua.
Giờ đây 2 vạch.. tìm mua sả gừng.
Trước kia 2 vạch.. thì mừng.
Giờ đây 2 vạch... Trời ơi toang rồi.
Trước kia 2 vạch.. sắm nôi.
Giờ đây 2 vạch.. mua nồi về xông.
Trước 2 vạch.. chỉ đàn bà.
Giờ đây 2 vạch.. cả bà lẫn ông.
Trước kia 2 vạch.. bụng to
Giờ đây 2 vạch.. nằm ho cả ngày.
Trước kia 2 vạch.. thì may.
Nhà mình phúc lớn.. ơn dày tổ tiên.
Giờ đây 2 vạch.. thấy phiền.
Mọi người tránh né.. tốn tiền mua que.


Lượm trên mạng



          

Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Cười cuối tuần.... :giggles:



    XIN VỀ HƯU


    Nhân dịp mới đi bệnh viện về, cơ thể của ông lão 70 tuổi mới tổ chức một cuộc họp mừng tai qua nạn khỏi.

    Tổng giám đốc Não nói:

    – Ai có ý kiến gì cứ nói.

    Tim phát biểu: “Tôi làm việc liên tục 70 năm qua tôi xin về hưu”.

    “Không được, tim mà về hưu thì là chết rồi”. Các bộ phận đồng loạt phản đối. Tim, gan, phèo, phổi tranh cãi mãi cuối cùng không bộ phận nào được về hưu cả.

    Bỗng ở phía dưới có tiếng nói vọng lên:

    “Tôi yếu quá rồi xin về hưu”. Mọi người ngó nghiêng mãi không biết ai nói.

    Tổng giám đốc Não đập bàn quát:

    – Ai vừa nói đứng lên xem nào.

    Phía dưới có tiếng phều phào:

    “Tôi mà đứng lên được thì đã không xin về hưu”.

    (Không biết là bộ phận nào vậy nhỉ !!!)


    GHEN NGAY CẢ KHI CHẾT

    Sau khi khám bệnh cho người cha, bác sĩ bảo với cậu con trai:

    – Bố cậu bị ung thư giai đoạn cuối rồi, có lẽ chỉ còn sống được khoảng 3 tháng nữa.

    Trên đường về, người cha bảo con ghé vào quán rượu gần nhà để uống vài chén. Trong quán rượu, ông ta thông báo với tất cả mọi người rằng mình sắp chết vì bệnh AIDS.

    Thấy vậy, người con thắc mắc:

    – Bố bị ung thư cơ mà, tại sao lại nhận mình bị căn bệnh thế kỷ đó?

    – Vì bố không muốn bất cứ kẻ nào léng phéng với mẹ con sau khi bố qua đời.


    ĐAU ĐẦU VÌ VẦNG HÀO QUANG

    Bệnh nhân phàn nàn với bác sĩ là ông ta thường xuyên bị đau đầu. Bác sĩ hỏi:

    – Ông có uống rượu không?

    – Thưa bác sĩ, chưa bao giờ tôi uống lấy một giọt!

    – Ông hút thuốc lá chứ?

    – Thưa ngài, tuyệt đối không.

    – Còn chuyện phụ nữ?

    – Ồ! Tôi không hề nghĩ tới chuyện đó.

    – Thế thì ông đúng là Thánh rồi! Có thể vầng hào quang trên đầu ông hơi bị chặt.

    :lol2:

    ST


              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Chuyện cười trong thế giới Cộng Sản



    Sĩ quan Liên Xô nói chuyện với một tân binh:
    - Ai là cha của anh?
    - Dạ, nguyên soái Stalin ạ!
    - Sao lại như vậy được?
    - Thì người ta vẫn nói nguyên soái là cha già của dân tộc đấy thôi!
    Sĩ quan rất ngạc nhiên nhưng đành phải thừa nhận tay tân binh có lý. Ông ta hỏi tiếp:
    - Thế ai là mẹ của anh?
    - Dạ, Liên Xô ạ!
    - Thế có nghĩa là thế nào?
    - Thì người ta vẫn nói Liên Xô là mẹ của tất cả các dân tộc…
    Trả lời của tân binh làm viên sĩ quan khoái trá. Với niềm hy vọng lớn lao, anh ta hỏi tân binh bằng giọng thân mật:
    - Thế cậu muốn trở thành người như thế nào?
    - Dạ, thưa, em muốn thành đứa mồ côi ạ!


    ****

    Một gã ăn mặc bẩn thỉu, hôi hám bước vào cửa hàng sách hỏi người bán hàng:
    - Ở đây có bán tranh chân dung Lenin không?
    - Có!
    - Thế tranh Stalin?
    - Cũng có!
    - Bán cho tôi 10 chiếc.
    Vài ngày sau, người khách hàng trở lại, ăn mặc trông đã có vẻ tươm tất hơn.
    - Bán cho tôi 20 tranh Lenin, 20 tranh Stalin.
    Mấy ngày trôi qua, bối cảnh được lặp lại. Lần này người mua hàng bận veston sang trọng và đòi mua tranh Lenin và Stalin, mỗi thứ 50 cái. Lần tiếp sau, anh ta đi đến hiệu sách bằng xe hơi riêng, hỏi mua mỗi thứ 100 cái thì người bán hàng không kìm được kinh ngạc nữa:
    - Này, ông bạn! Chuyện gì xảy ra với những bức chân dung vậy? Làm sao mà ông mua xe hơi nhanh như thế? Mới cách đây không lâu ông còn chả có gì ăn vận?…
    - À, tôi mở trường dạy bắn súng ngoài ngoại ô thành phố. Người ta tranh nhau lấy chân dung 2 vị này làm bia để bắn ấy mà…

    ****

    Chủ tịch xã đến thăm một gia đình nông dân và thuyết phục chủ nhà cho vay mấy ngàn đồng vào mục đích hiện đại hoá nông thôn. Người nông dân không tin tưởng lắm về ý định của ông chủ tịch.
    - Từng này tiền cơ à… Lỡ không thành thì sao?
    - Ông đừng sợ, bí thư của chúng ta là sự bảo đảm chắc chắn – Chủ tịch nói.
    - Nhưng mà bí thư có sống mãi được đâu?
    - Sau lưng bí thư là đồng chí Stalin – chủ tịch khẳng định.
    - Chà, nhưng ông Stalin còn già hơn cả bí thư nhà ta nữa kia mà… – Người nông dân nói.
    - Được rồi, tôi nói thế này nhá. Liên Xô là đảm bảo an toàn nhất cho việc mượn tiền này.
    - Thưa ông, nhưng ông thấy, trong lịch sử, có cường quốc nào tồn tại vĩnh viễn đâu. Đã bao nhiêu cường quốc sụp đổ…
    - Này, thế nếu như chuyện sụp đổ sẽ xảy ra thật thì có gì đâu mà ông tiếc mấy ngàn đồng vậy cà?


    ****


    Mấy đảng viên ngồi uống rượu trên ghế. Một ông đột nhiên phán:
    - Tôi thích làm việc không có lương suốt ngày đêm ở Moskva hơn là làm việc ở New York chỉ có mấy đô la mỗi giờ.
    Một sĩ quan công an Liên Xô đứng gần nghe thấy khoái chí nói:
    - Tôi rất tự hào với tấm lòng của các đồng chí! Những người có tấm lòng như các đồng chí vô cùng cần thiết. Thế nghề nghiệp của đồng chí là gì nhỉ?
    - Thưa đồng chí, chúng tôi làm nghề ăn cắp ạ!


    ****


    Tại Liên Xô người ta tiến hành thử nghiệm khoa học. Từ trên toà tháp cao, các nhà khoa học cùng một lúc thả chiếc đèn pin đang sáng và một chú mèo. Hai vật rơi xuống đất nhanh như nhau. Các nhà khoa học Liên Xô kết luận rằng: con mèo đã rơi với tốc độ ánh sáng!

    ***


    Một thanh niên vừa mới được kết nạp vào đảng cộng sản. Rất sung sướng và muốn chứng tỏ mình là người trung thành tuyệt đối với lãnh đạo, trong ngày sinh nhật Stalin anh thanh niên gửi điện tín cho Stalin với nội dung như sau: “Tôi xin chúc Ngài nhận được tất cả những gì mà cả dân tộc mong muốn từ nhiều năm nay”.
    Ngày hôm sau, anh thanh niên nọ bị công an ập vào nhà bắt giam. Hỏi ra thì anh ta mang tội đồng loã muốn giết chết lãnh tụ đảng.


    ****

    Tại Warsaw University, một giáo sư do đảng cộng sản gửi tới thuyết trình trong hội nghị về khoa học xã hội và nhân văn. Vị giáo sư thao thao bất tuyệt nói rằng, chủ nghĩa Marx là chìa khoá vạn năng mở cửa đến mọi ngành khoa học, từ khoa học xã hội, sinh học đến các khoa học khác, kể cả giới tính học…
    Một vị giáo sư người Đức giơ tay phát biểu, ngắt lời giáo sư Ba Lan:
    - Thưa ngài giáo sư, tôi xin ngài lưu ý rằng, cái chìa khoá dùng để mở được mọi cửa chính là cái móc sắt của những tay trộm chuyên nghiệp.


    ****


    Trong xe buýt, hai thanh niên nói chuyện với nhau:
    - Này, cậu có biết sự khác nhau giữa giấy toa-lét với chính phủ là gì không?
    - Khó quá nhỉ, hai thứ không có gì liên hệ với nhau. Chịu thôi!
    - Không có khác biệt gì hết, giống hệt nhau, vì cả hai thứ đều dùng để chùi đít.
    Ngồi bên cạnh là một công an mật vụ, mặc thường phục. Ông ta đứng dậy và hỏi anh thanh niên nọ:
    - Thế ông trả lời cho tôi, giữa ông và cái xe buýt này khác nhau ở điểm gì?
    - Tôi không biết – anh thanh niên nói.
    - Điểm khác nhau rất rõ: xe buýt tiếp tục đi, còn ông thì xuống xe và theo tôi về đồn công an!
    - Nhưng mà… ông ơi, ông hiểu sai rồi, hồi nãy là tôi nói về chính phủ của nước Ý đấy chứ! – anh thanh niên khôn ngoan bào chữa.
    - Thôi đi, đừng có mà lấp liếm. Anh tưởng tôi ngu à. Bao nhiêu năm làm trong ngành công an tôi biết rất rõ chính phủ nào là cái thứ đem chùi đít chứ!

    ***


    Trong lớp tiểu học, cô giáo muốn học sinh đưa ra những ví dụ về khái niệm trừu tượng. Một học sinh được cô giáo chỉ định tìm một câu mà trong đó có từ mang tính trừu tượng “hình như”.
    Học sinh suy nghĩ, chưa biết nên trả lời ra sao, thì chợt thấy trên bàn cô giáo có tờ báo đảng “Diễn đàn Nhân dân”, liền nói ngay:
    - Em bé cầm tờ báo đảng đi vào rừng…
    - Em có lạc đề không đấy? – cô giáo hỏi – từ “hình như” trong câu này nằm ở đâu?
    - Dạ thưa cô, em chưa nói hết ạ… “hình như” em bé lấy tờ báo là để dùng vào việc đi ị…

    ****


    Một người công an đi đến hiệu sách và hỏi người bán hàng có sách gì mới không.
    - Có sách vừa mới phát hành nói về logic – người bán hàng đáp.
    Công an hơi lúng túng không biết logic là cái quái gì, vì thế người bán hàng cố gắng cắt nghĩa cho anh ta hiểu:
    - Nhà ông có bể nuôi cá cảnh không?
    - Có.
    - Thế trong bể thì có cá, đúng không?
    - Đúng thế, nhiều thứ cá.
    - Thế cá có thích bơi không?
    - Dĩ nhiên là chúng thích rồi.
    - Nếu cá thích bơi thì ta dễ dàng câu bắt chúng phải không?
    - Đúng thế!
    - Thế khi bắt được cá thì phải làm cái gì nhâm nhi, đúng không? Khi lâng lâng rồi mà có đàn bà bên cạnh thì tuyệt, đúng không? Mà đã có đàn bà trong tay thì mọi chuyện đều ổn cả. Đấy, logic là ở đấy.
    Khoái quá, công an mua quyển sách mang ngay về đồn để khoe, gặp ngay một công an khác. Anh ta hỏi:
    - Cậu có cái gì thế?
    - Sách.
    - Sách nói về cái gì?
    - Về logic.
    - Logic là cái quái gì nhỉ?
    - Nhà cậu có bể nuôi cá cảnh không?
    - Không!
    - Thế thì cậu là thằng bê-đê, làm sao mà hiểu logic!

    ***


    Một anh đảng viên cộng sản mới được kết nạp trình diện bí thư đảng uỷ. Anh đảng viên mới hỏi:
    - Thưa đồng chí bí thư, bao giờ thì chúng ta có chủ nghĩa cộng sản?
    Bí thư khoác vai người đồng chí trẻ của mình dẫn ra cửa sổ, rồi hỏi:
    - Đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi to sang trọng trước trụ sở Đảng Uỷ không?
    - Dạ, có!
    - Đấy là xe hơi của tôi. Thế còn cái xe hơi nhỏ hơn bên cạnh?
    - Dạ, có!
    - Đấy là xe hơi của phó bí thư của tôi. Thế đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi thứ ba nào không?
    - Dạ, không ạ!
    - Cái thứ ba đấy chính là xe của đồng chí. Nếu đồng chí nhìn thấy nó, thậm chí không cần đậu bên cạnh xe của tôi cũng được – có nghĩa là khi ấy chúng ta có chủ nghĩa cộng sản.

    ****


    Một học sinh từ trường về nhà hỏi bố:
    - Bố à, cô giáo trong trường bữa nay nói cho tụi con nghe, Quốc hội, Chính phủ và Đảng là thế nào, nhưng mà con vẫn mù tịt, không hiểu gì hết. Bố giải thích giúp con được không?
    Sau một lúc suy nghĩ để làm sao cắt nghĩa cho con dễ hiểu, người bố nói:
    - Tốt nhất là thế này nghe con, bố lấy 3 thứ đó trong ví dụ về gia đình mình. Con có thể hiểu, Quốc hội trong gia đình là bố, bởi vì bố đưa ra tất cả các mệnh lệnh về công việc – tức là quyền lập pháp. Mẹ con là người thực hiện – sự thực hiện đó gọi là quyền hành pháp, là chính phủ…
    - Ờ nhỉ! Nhưng còn đảng? – con trai thắc mắc tiếp.
    - Đảng à con? Đảng giống như bà ngoại con vậy, vừa mù, vừa điếc nhưng việc gì cũng cứ xía loạn vô!

    ***


    Một linh mục đi làm lễ cầu nguyện tại gia cho các gia đình. Linh mục gõ cửa nhà một người vốn không thích lễ lạc lắm. Cửa mở hé, linh mục hỏi:
    - Đảng viên đảng cộng sản phải không?
    - Vâng!
    - Nhà anh có xe hơi không?
    - Không, không có.
    - Thế nhà có xe đạp không? – Linh mục hỏi tiếp.
    - Cũng không có!
    - Thế ít ra thì cũng có tý tiền tiết kiệm chứ?
    - Không đủ ăn còn lấy đâu ra tiền tiết kiệm!
    - Lạy Chúa! Nếu ông không thích tôi làm lễ thì cứ nói thẳng ra, việc gì anh phải nhận là “đảng viên cộng sản”? Để phải nói dối. Đảng viên có ai nghèo đâu!

    ***


    Ban thanh tra nhà nước đi kiểm tra các trại nuôi gà. Viên thanh tra hỏi chủ trại:
    - Trại của ông có bao nhiêu con?
    - Khoảng một ngàn con.
    - Ông cho gà ăn thức ăn gì?
    - Bằng hạt lúa mạch.
    - Trời ơi, hành vi phá hoại. Lãng phí, lãng phí! Nhà ngươi phá hoại trữ lượng lúa mì của nhà nước.
    Đến một trại khác – ông chủ trại đã được người bạn bị kiểm tra gọi điện báo trước, nên trả lời rằng, gà của ông nuôi bằng đồ thừa của các nhà ăn tập thể. Ông ta cũng bị phê phán là hoang phí, vì đồ thừa của nhà ăn phải dùng để nuôi heo.
    Đến một trại thứ ba (ông chủ cũng đã được báo trước bởi bạn bè), sau khi thanh tra hỏi liền trả lời ngay:
    - Vì sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa nên tôi chẳng cho gà ăn gì cả. Mỗi một con gà nhận được vài xu mỗi tháng và phải tự nuôi sống lấy mình.

    ****


    - Tại sao thủ tướng chúng ta phải mặc quần áo ngủ bằng vải trong suốt?
    - Để đảng có thể biết được thủ tướng có cái “thằng nhỏ” như thế nào?
    - Thế tại sao đảng lại bắt ông ta đi ngủ phải đeo cà-vạt?
    - Để đảng biết được cái đầu của ông ta nằm ở đâu!

    ***
    Sau chuyến bay vào vũ trụ của Gagarin, con trai mách với bố:
    - Bố ơi, dân Nga bay vào vũ trụ rồi.
    - Tất cả à?
    - Dạ, không! Chỉ một người thôi ạ!
    - Thế thì nói đáng sung sướng!

    ***


    Một người miền núi đi đến cơ quan đảng uỷ xin được gia nhập đảng. Bí thư hỏi thân mật:
    - Ông miền ngược ơi, hãy nói cho tôi biết, cái gì đã lôi kéo ông vào tổ chức đảng cộng sản?
    - Thưa ông bí thư, ông nội tôi thuộc đám quân phiến loạn, cha tôi từng là tướng cướp, nên tôi cũng muốn gia nhập vào một băng đảng nào đó cho khỏi hổ mặt với cha ông!

    ***

    - Khi nào thì chế độ xã hội chủ nghĩa huỷ bỏ được hiện tượng nghiện rượu tràn lan?
    - Cũng cần phải có thời gian, phải đợi thêm chút chút nữa. Trước mắt là chúng ta đã đi được một bước lớn, không cho chúng đồ mồi!

    ***

    Nhà báo làm cuộc thăm dò dư luận xã hội trên đường phố. Nhà báo hỏi một người đi đường:
    - Ông có muốn làm việc cho công đoàn đối lập không?
    - Không bao giờ!
    - Thế làm việc trong cơ sở quốc doanh?
    - Quá ư là muốn rồi!
    - Thế làm việc trực tiếp trong các cơ quan của đảng cộng sản?
    - Còn gì bằng nữa, tôi sẽ làm hết sức mình, ngày cũng như đêm và cả ngày lễ, thứ 7, chủ nhật!
    - Thật là một tấm gương đáng khích lệ – nhà báo nói – Nhưng xin ông cho biết ông làm nghề gì mà lại thích làm cho đảng như thế?
    - Tôi làm nghề ăn cắp chuyên nghiệp.

    ***

    Một nữ đảng viên đảng cộng sản Liên Xô sau khi chết bị lạc vào cõi tiên. Đột nhiên mụ ta buồn tiểu tiện. Thánh Peter khuyên mụ nên làm cái vụ đó ở đám mây gần nhất. Mụ đi tới và chờ khi mây đã che khuất thì mụ vén váy, nhưng chưa kịp làm gì thì đã nghe thấy tiếng vỗ tay hoan hô ầm ầm. Ngượng quá, mụ qua đám mây thứ hai, nhưng cũng vừa kéo ngược váy lên là lại nghe thấy tiếng reo hò hưng phấn. Dù rất mót nhưng không dám làm bậy, sợ có nhiều người nhìn thấy trên thượng giới, mụ ráng đi thêm qua áng mây thứ 3, thứ 4, rồi thứ 5… nhưng cứ vén váy là nghe tiếng vỗ tay reo hò.
    Bực quá, mụ quay lại nơi Thánh Peter hỏi rõ sự tình. Thánh Peter cười rồi nói:
    - Thật không may cho con rồi, những đám mây này đang bay trên bầu trời Ba Lan. Ở cái nước này chỉ cần nhìn thấy cái đít của người cộng sản Nga là dân chúng buộc phải vỗ tay hoan hô.

    ***

    Một cán bộ tuyên huấn của đảng cộng sản xuống nông thôn để tuyên truyền cho bà con về lợi ích của hợp tác hoá nông nghiệp. Sau buổi nói chuyện, đảng viên nọ vận động nông dân ghi danh vào đảng.
    - Anh ghi danh vào đảng không? – Cán bộ hỏi một nông dân đứng cạnh.
    - Không? – người nông dân trả lời thẳng thừng.
    - Tại sao?
    - Tôi thích là người nông dân tự do, bởi vì cố nội tôi, ông tôi, cha tôi đều là nông dân tự do cả.
    - Cứ cho là thế, nhưng lỡ cố nội là tên ăn cắp, ông và cha của ông cũng vậy thì… – Cán bộ cố thuyết phục người nông dân.
    - Nếu như thế thì tôi sẽ ghi danh vào đảng cộng sản!

    ***

    Một nông dân một làng nọ không hiểu kế hoạch phát triển kinh tế 5 năm của đảng cộng sản ban hành thực hiện là như thế nào. Họ bèn cử một đoàn đại biểu cất công lên thủ đô đòi gặp bằng được tổng bí thư để hỏi cho ra lẽ. Tổng bí thư nói:
    - Các đồng chí, các đồng chí có nhìn thấy cái nhà cao kia không? Nó có 5 tầng, đúng không, nếu kế hoạch 5 năm của chúng ta hoàn thành thì nó sẽ có 25 tầng. Bây giờ thì các đồng chí đã hiểu kế hoạch 5 năm rồi phải không?
    Những người nông dân gật gù trở về nhà và họ có nhiệm vụ phải giải thích cho những nông dân khác những gì đồng chí tổng bí thư đã nói. Khổ một nỗi là ở nông thôn không tìm đâu ra nhà 5 tầng. Bỗng nhìn thấy cảnh xếp hàng mua thịt trước một quầy thực phẩm, trưởng đoàn đại biểu liền nói:
    - Mọi người có nhìn thấy cảnh xếp hàng nay không? Sau 5 năm thực hiện kế hoạch kinh tế, hàng người sẽ dài thêm 5 lần…

    ***

    Tại một cuộc họp của hợp tác xã nông nghiệp, đồng chí bí thư đảng uỷ xã phát biểu:
    - Thưa bà con, cuộc họp hôm nay bàn về hai vấn đề về xây dựng. Vấn đề thứ nhất là mọi nhà phải xây chuồng heo để tăng nguồn cung cấp thịt cho đất nước. Vấn đề thứ 2 là xây dựng xã hội chủ nghĩa. Nhưng vì hiện nay trong thời kỳ quá độ, đất nước trải qua chiến tranh còn nghèo nàn, chúng ta chưa có đủ vật liệu để xây dựng chuồng nuôi heo. Vì thế chúng ta bắt tay vào việc xây dựng xã hội chủ nghĩa trước.

    ****

    Trong một cuộc họp các đối tượng ưu tú chuẩn bị được kếp nạp, bí thư đảng thuyết trình về xây dựng xã hội chủ nghĩa:
    - Thưa các đồng chí! Về nguyên tắc thì công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa của nước ta đã hoàn thành. Ở phía chân trời đã xuất hiện cuộc sống với chủ nghĩa cộng sản mà trong đó là sự tiến bộ và thịnh vượng.
    Một người trong phòng bỗng lên tiếng:
    - Thưa đồng chí bí thư, nếu vậy thì chỉ còn là vấn đề thủ tục hoá, nhưng hiểu "chân trời" như thế nào ạ?
    - Đồng chí này, chân trời… chân trời – Bí thư lúng túng – là khái niệm về điểm giao nhau của bầu trời và mặt đất, càng đi về phía nó thì nó lại tiến ra xa.

    ****
    Một đoàn nông trang viên Liên Xô sang thăm nông trại Ba Lan. Nhìn chuồng heo, đại biểu Liên Xô hỏi:
    - Một con heo ở đây bình quân nặng bao nhiêu ký?
    - À, cỡ 400 kí lô – giám đốc nông trường Ba Lan trả lời hơi có phần phóng đại.
    - Bên Liên Xô cúng tôi heo nặng hơn nhiều, đôi khi nhiều con cân nặng tới 1.600 kí lô – trưởng đoàn Liên Xô nói, nét mặt có vẻ đầy kiêu hãnh.
    Họ tiếp tục đi thăm các nơi khác. Nhìn con bò, khách hỏi:
    - Con bò này nặng bao niêu?
    - Khoảng 2.500 kí lô – giám đốc Ba Lan trả lời đắc chí.
    - Ở Liên Xô bê của chúng tôi nặng gấp đôi như thế – Khách nhún vai.
    Quay trở lại sân trụ sở nông trường, nhìn thấy chú nhím, không biết là con gì, khách hỏi:
    - Con gì vậy?
    - Đây là những con rệp Ba Lan – Giám đốc Ba Lan trả lời tháu cáy.
    Khách Liên Xô tròn mắt kinh ngạc rồi nói:
    - Rệp bên Liên Xô chúng tôi không to như thế nhưng nơi nào cũng nhung nhúc, hàng triệu con.

    ****

    Tổng bí thư trong tình trạng bực bội trở về nhà, vừa mở cửa đã la lối vợ:
    - Bà cởi hết quần áo ra!
    - Ông điên sao đấy! Vợ tổng bí thư hét lên.
    - Tôi ra lệnh cho bà cởi thì phải cởi, đây là mệnh lệnh của đảng, tôi đang thực hiện điều tra công vụ. Cởi ra nhanh lên!
    Bà vợ đành im lặng ngoan ngoãn bỏ váy và áo ra.
    - Cởi hết, trần truồng!
    Bà vợ thấy nét mặt chồng căng thẳng và cương quyết nên sợ hãi làm theo. Tổng bí thư đi vòng quanh quan sát vợ rất kỹ, sau đó nói với vợ giọng đầy kinh ngạc:
    - Tôi không thể hiểu được, có gì hấp dẫn đâu mà dân các nước tư bản chúng nó khoái khiêu vũ khoả thân thế nhỉ?

    ****

    Mao Trạch Đông viết thư cho Stalin xin viện trợ, nội dung như sau: “Nhân dân chúng tôi đang gặp nạn đói, đề nghị đồng chí viện trợ khẩn cấp ít nhất một tỷ đô la, 50 triệu tấn than và 50 triệu tấn gạo”.
    Mao Trạch Đông nhận dược điện trả lời như sau: “Đô la à, quá đơn giản. Than cũng thế. Nhưng mà tụi Ba Lan chúng nó chỉ trồng khoai tây thì lấy đâu ra từng ấy gạo nhỉ?”.

    ****

    Theo tin nội bộ của đảng bị lọt ra ngoài thì đám tang chủ tịch đảng tốn kém hàng chục triệu đôla. Một con số lớn kinh khủng. Nếu sử dụng số tiền đó, chúng ta có thể chôn hết toàn bộ Ban chấp hành Trung ương Đảng mà vẫn còn dư.

    ****

    Lãnh đạo gọi một đảng viên mới lên thẩm vấn.
    - Chúng tôi muốn hỏi đồng chí, tại sao đồng chí lại khai man lý lịch?
    - Tôi khai man? – Đảng viên mới ngạc nhiên đáp.
    - Tại sao đồng chí khai bố là công nhân, nhưng điều tra ra thì chúng tôi biết bố đồng chí trước đây là chủ nhà thổ.
    - Thưa đồng chí, thành thực mà nói thì cũng không có gì sai, tôi chỉ khai trẹo đi một chút. Bố tôi dặn rằng khai là công nhân thì mới vào được đảng. Bố tôi cũng nói rằng, làm việc cho đảng thì giống y như chỗ bố làm ngày trước. Mà đồng chí biết, nhà thổ là mỏ vàng mà!


    ****

    Cô giáo hỏi học sinh:
    - Bố em làm nghề gì?
    - Thưa cô, làm điếm!
    - Sao lại thế được? – Cô giáo ngạc nhiên.
    - Bởi em thấy mỗi buổi sáng khi đi làm bố em toàn chửi thề: “Mẹ kiếp, lại phải chui vào cái nhà thổ”, còn mẹ thì thở dài sườn sượt ca cẩm: “Không bết bao giờ lũ điếm ấy trả cho ông nhiều hơn một tý”.


    ***

    - Có gì khác nhau giữa những ông tuổi hưu trí nước Mỹ, nước Pháp và nước xã hội chủ nghĩa?
    - Rất rõ rệt. Ông người Mỹ cầm chai rượu whisky vừa uống vừa câu cá; ông người Pháp cầm chai Cogniac đi tìm gái điếm mua vui. Còn công dân các nước xã hội chủ nghĩa thì cầm chai nhưng nhỏ hơn, là lọ đựng nước tiểu và đứng xếp hàng trong bệnh viện chờ khám bệnh.


    ***

    Tổng bí thư đảng mời mẹ từ quê lên thủ đô thăm mình. Trước hết tổng bí thư đưa mẹ từ sân bay về trụ sở đảng, nơi ông ta làm việc. Bà mẹ kinh ngạc nhìn các tiện nghi của con và phong thái oai phong khi sai bảo cộng sự.
    Đưa mẹ về dinh thự riêng bằng chiếc xe hơi sang trọng, tổng bí thư chỉ cái nhà và chiếc xe hãnh diện nói với mẹ:
    - Mẹ à, tất cả những thứ này là của con đấy.
    Bà mẹ có vẻ sợ hãi, nắm lấy áo của tổng bí thư nói thầm:
    - Con ơi, thế này mà giai cấp vô sản của chúng ta biết, họ lại làm cách mạng lật đổ con, tước đoạt hết thì uổng quá, mà có khi toi mạng con ạ!

    ***
    - Lúc nào những người lãnh đạo cũng nói kinh tế sẽ tốt hơn mà sao ở làng quê cái gì cũng thiếu thốn. Có chút hàng là dân chen nhau, xếp hàng để mua, mà chắc gì đến lượt thì còn. Khổ quá! – Một bà nông dân than vãn.
    - Thế này là tốt lắm rồi bà ơi, không biết ơn đảng thì thôi lại còn oán trách. Bà có nhớ hồi chiến tranh cả tuần chúng ta không có lấy một mẩu bánh mỳ lót dạ không? Rồi nhìn người ta kìa, bên sa mạc Sahara ấy, dân châu Phi chết đói hàng loạt!
    - Thế hả? Nhưng ở bên Sahara cộng sản cai trị bao nhiêu năm rồi vậy? – Bà nông dân hỏi.

    ***

    Tại sao công an thường đi công vụ theo tốp ba người? Bởi vì một người biết đọc, một người biết viết, còn người thứ ba làm nhiệm vụ canh chừng hai nhà trí thức khả nghi.

    ***
    Các nhà khảo cổ tìm được tại Ai Cập một bức tượng đá từ thời vua Faraon nhưng vì hư hại nhiều nên không thể nào xác định được bị tên nhân vật được đúc tượng này. Họ liền gửi về Bộ công an để nghiên cứu. Sau vài ngày, đoàn khảo cổ nhận được điện tín: “Tên của nhân vật được đúc tượng đá là Ramez XXV”. Rất ngạc nhiên, một vị giáo sư gọi điện thoại về hỏi đồng nghiệp:
    - Bằng cách nào mà Bộ công an tìm ra nhanh chóng thế?
    - Họ không dùng phương pháp như chúng ta, mà dùng "nghiệp vụ đặc biệt” để hỏi cung tượng đá mấy tiếng đồng hồ, nó chịu không nổi nên phải khai báo!

    ***

    - Tại sao vặn bóng đèn cần phải có tới 5 công an?
    - Bởi vì một người đứng trên ghế cầm bóng đèn, 4 người còn lại quay anh ta cho đến khi lấy được bóng đèn ra.

    ***
    Một người đến tiệm bán đồ hỏi mua một số thứ cơ bản nhất đề dùng cho sinh hoạt gia đình như giường tủ, bàn, ghế, bát đĩa v.v…
    - Bao giờ thì tôi nhận được hàng, xe chở đến tận nhà chứ?
    - Một tuần nữa nhưng ông phải trả trước 50%.
    - Như vậy là sau đúng một tuần? Buổi sáng hay buổi chiều?
    - Có gì quan trọng giữa sáng và chiều? Ông thích giờ nào? – Chủ cửa hàng ngạc nhiên hỏi.
    - Với tôi thì rất quan trọng, ông cho hàng đến nhà tôi vào buổi chiều.
    - Ông có thể cho biết vì sao được không, đến sớm có phải mình thư thả hơn không?
    - Không được! Nhà tôi bị “kiểm tra hành chính” vào buổi sáng!

    ***

    Các nhà lãnh tụ đảng cộng sản rủ nhau đi nghỉ mát ở vùng biển. Một hôm họ cùng tắm. Nước ngập đến tai Tổng bí thư Ba Lan, ngập đến cổ tổng bí thư Đức, còn tổng bí thư Liên Xô chỉ ngập đến đầu gối. Nhưng không hiểu sao, từ chỗ tổng bí thư Liên Xô có tiếng kêu thất thanh: “Cứu tôi với!”.
    - Có gì mà đồng chí la lối vậy thưa đồng chí tổng bí thư? Nơi đứng của đồng chí cạn vậy cơ mà!
    - Không đúng – Tổng bí thư Liên Xô gầm lên – tôi đang đứng trên đầu Fidel Castro, ông ta kêu cứu đấy chứ!

    ***
    Chống lại sự nổi dậy của công đoàn đối lập, nhà nước Ba Lan ban hành tình trạng chiến tranh. Buổi tối, 10 giờ 55 phút. Toán công an tuần tra bắt gặp một sinh viên bèn giữ lại khám xét giấy tờ. Sau một lúc, trưởng toán công an lệnh cho đồng sự:
    - Dẫn nó về đồn nhốt lại, vi phạm thiết quân luật!
    - Sao lại như vậy, đã đến 12 giờ đêm đâu – Một công an lên tiếng với vẻ ngạc nhiên.
    - Tôi biết thằng này. Từ đây về đến chỗ nó ở phải mất ít nhất một tiếng rưỡi, kiểu nào thì nó cũng không kịp về nhà trước giờ giới nghiêm.

    ***

    - Có gì khác nhau giữa chiến tranh và tình trạng chiến tranh?
    - Trong chiến tranh cả hai bên đều được quyền bắn, trong tình trạng chiến tranh chỉ có một bên.

    ***

    Một lính Nga nói chuyện với lính Mỹ.
    - Thế nào, chỗ các anh chắc được ăn uống no đủ nhỉ? – Lính Nga hỏi.
    - Tất nhiên là như vậy. Chúng tôi đến nhà ăn, thích ăn gì được lấy thoải mái, nhưng cố gắng ăn không quá 6.000 calory.
    Lính Nga về báo cáo cấp chỉ huy. Liền sau đó, các báo của đảng nêu một thí dụ điển hình về sự dối trá của chủ nghĩa tư bản.
    Thông báo viết: “Chúng ta không thể tưởng tưởng nổi tại sao người Mỹ khoét lác quá đáng như thế. Để có 6.000 calory thì một lính Mỹ phải ăn tới 20 kí khoai tây và 16 ký bắp cải. Sức người nào có thể nhồi nhét được như thế!”.

    ***

    Thư ký của một bí thư đảng thầm thì với đồng sự ở cơ quan:
    - Cậu biết không, hôm qua tớ đi công tác về nhà sớm hơn dự định, cậu biết tớ nhìn thấy gì không? Tớ nhìn thấy bí thư đang ngủ với vợ tớ trên giường!
    - Thế cậu hành động như thế nào? – Đồng sự sốt sắng hỏi.
    - Thật may cho tớ, bí thư say sưa làm tình nên không nhìn thấy tớ! Tớ biến thật êm ngay!

    ***
    Ngài tổng bí thư đảng cùng phu nhân sau khi công du nước ngoài trở về nhà. Phu nhân lại hỏi chồng máy bay đang ở đoạn đường nào.
    - Chúng ta đang ở trên Đông Đức.
    Nửa giờ sau, câu hỏi được lặp lại. Tổng bí thư nói:
    - Chúng ta đang ở trên Ba Lan.
    Một giờ sau, sau khi vợ hỏi, tổng bí thư bực bội nói:
    - Chúng mình về đến nơi rồi
    - Hay quá, sao anh biết giỏi quá vậy.
    - Bà nhìn tay tôi đây này. Mỗi lần bà hỏi tôi đều đưa tay ra ngoài để xem xét. Chỗ người ta hôn tay tôi là bọn Đông Đức, nơi tụi nó nhổ nước miếng vào tay tôi là bọn Ba Lan khốn kiếp, còn lũ giật đồng hồ trên tay tôi không là dân Liên Xô thì còn ai vào nữa.

    ****
    Cô giáo nói với học sinh rằng mỗi em ngày mai xin bố mẹ 10 đồng để đóng góp cho trường hưởng ứng việc cứu trợ trẻ em Bangladesh bị thiên tai bão lụt. Ngày hôm sau, các em đều mang nộp cho cô đầy đủ, riêng có một bé trai giải thích với cô giáo:
    - Thưa cô, bố em nhất định không cho em 10 đồng, vì bảo rằng bố không tin nơi ấy trẻ em bị đói.
    Một thời gian sau, một cuộc quyên góp khác diễn ra. Lần này cô giáo nói rằng Công đoàn Lao động của Bangladesh sẽ đảm nhiệm việc phân phát tiền. Bé trai kỳ trước vẫn tay không đến lớp và nói:
    - Bố em vẫn không tin số tiền quyên góp sẽ đưa được đến đúng nơi, đúng chốn.
    Vài ngày sau, cô giáo nói với các em đóng góp tiếp 10 đồng để phát triển đảng cộng sản Bangladesh anh em. Cậu bé nọ mang đến 15 đồng. Cô giáo rất ngạc nhiên hỏi tại sao.
    - Thưa cô, bố em bảo nếu ở Bangladesh có đảng cộng sản và Công đoàn Lao động thì chắc chắn người dân ở đó bị đói, cần phải giúp đỡ, nhưng nên giúp nhiều hơn để sau khi bị ăn bớt thì dân còn được chút ít.

    ***
    - Có gì khác nhau giữa hài kịch, bi kịch và chủ nghĩa xã hội hiện thực.
    - Bi kịch là hoàn cảnh mà khi anh có bạn gái nhưng không có phòng riêng. Hài kịch là khi anh có phòng riêng mà không có bạn gái. Còn khi anh có bạn gái và phòng riêng nhưng anh phải đi họp chi bộ đảng thì đấy là chủ nghĩa xã hội hiện thực.

    ***
    Tổng bí thư về quê thăm mẹ. Họ hàng họp mặt đông đủ, tiệc tùng vui vẻ, bà mẹ nói với mọi người:
    - Đúng là một người làm quan cả họ được nhờ, thằng con trai tôi thông minh thật, vừa có quyền, vừa giàu có. Tôi mà biết nó thông minh như thế thì hồi đó cũng cố gắng thêm để cho nó theo hết tiểu học.

    ***
    Gây nhiều tội ác nên sau khi từ trần Tổng bí thư bị đưa xuống địa ngục. Diêm Vương đồng ý cho Tổng bí thư được chọn phòng nhục hình. Vị Tổng đi dọc hành lang để quan sát. Cai ngục mở phòng thứ nhất ra thì thấy toàn những vạc dầu đang sôi sùng sục. Phòng thứ hai là nơi tử tội bị làm lạnh thành băng đá. Các phòng khác đều với những cực hình khổ ải làm vị Tổng sợ run lẩy bẩy vì biết rằng mình không thể nào chịu nổi. Đến phòng cuối, cửa vừa mở ra thì vị Tổng thấy toàn những người quen, nào là Lenin, Hitler, rồi Stalin, Mao Trạch Đông, Berman… Mọi người đang hút xì-gà trò chuyện huyên náo, dù phải đứng trong bể cứt, nhưng mực cứt chỉ cao đến bụng.
    - Tôi chọn chỗ này – Vị Tổng cả quyết với cai ngục – Đứng trong cứt mà đến bụng thì cũng chịu được, hơn nhiều nơi khác.
    - Ông quyết định lấy chỗ này? Cai ngục phân vân hỏi.
    - Vâng, đúng chỗ này.
    - Vậy ông xuống đi!
    Vị Tổng mới lội xuống chưa kịp bắt chuyện với những người anh em thì nghe thấy cai ngục canh phòng này hô lớn:
    - Hết giờ đứng giải lao. Tất cả ngụp đầu xuống!

    ****
    Một người Mỹ đi xe hơi của Mỹ sản xuất tới thủ đô Warsaw, Ba Lan, dừng lại hỏi công an giao thông đường đi về hướng công viên nơi có trình diễn nhạc Chopin. Công an rất lịch sự nói:
    - Thưa tướng quân, Ngài cứ đi thẳng, đến ngã tư đầu thì rẽ trái, thẳng một đoạn nữa là Ngài thấy ngay công viên từ xa.
    Khi xe du khách đi khuất, một công an khác hỏi đồng nghiệp:
    - Hay nhỉ, ông khách chẳng nói gì về mình mà sao cậu biết ông ta là tướng.
    - Cậu ngốc thật! – Công an hồi nãy nói chuyện với người Mỹ nói – Thế cậu không nhìn thấy hàng chữ “General Motors” trên ô tô à? (General tiếng Ba Lan cũng là tướng - ND)

    ***
    Trên nghĩa trang, hai con ma chui ra khỏi mộ nói chuyện với nhau.
    - Chà, chà! Trông hình hài ông ốm yếu, thê thảm quá! – Một con ma kêu lên – Ông nằm ở đây từ bao giờ vậy?
    - Trời ạ, chưa lâu lắm, khoảng hai năm gì đó thôi. Thời buổi xã hội chủ nghĩa thiếu ăn, ông biết không? Còn ông, trông ông bảnh lắm, thế họ chôn ông từ bao lâu rồi.
    - Trước chiến tranh, từ hồi chưa có xã hội chủ nghĩa.
    Đột nhiên một quái nhân, trông xương không ra xương, người chẳng ra người, còn gớm giếc hơn cả ma, tiến tới. Hai con ma hỏi ngay:
    - Này ông bạn, ông chết hồi nào?
    Quái nhân sợ hãi trả lời:
    - Tôi có chết đâu mà các ông nói gì kỳ cục vậy. Tôi là thợ xây dựng, công nhân của giai cấp tiên phong đang trên đường đi làm về nhà đấy chứ!

    ***
    Trong biệt thư sang trọng, Tổng bí thư lên giường, dục vợ đi ngủ. Bà vợ trước bàn trang điểm đang mải mê tỉa lông mày. Bà hỏi chồng:
    - Anh yêu quý, mười mấy năm trước đây khi anh còn là một gã nhà quê, không bằng cấp, cũng chẳng có một tý tri thức gì, lúc đó có bao giờ anh mơ ước rằng, một ngày nào đó anh sẽ được làm tình với phu nhân Tổng bí thư không?

    ***
    Trong một cửa hàng thực phẩm quốc doanh, nữ khách hàng hỏi:
    - Ở đây có bột mỳ không thưa ông?
    - Đội ơn Chúa, có bà ạ!
    - Thế còn muối?
    - Đội ơn Chúa, có, thưa bà!
    Một công an đứng cạnh nghe câu chuyện hỏi, đáp giữa hai người bèn can thiệp:
    - Thế là thế nào. Tại sao lại “đội ơn Chúa”?! Ông có biết có tất cả những thứ ấy là do ai không? Ông phải nói là “Đội ơn Đảng” mới đúng chứ!
    Người bán hàng tái mặt, vội xin lỗi công an về cách ăn nói sai lầm của mình. Khi bà khách hàng hỏi tiếp:
    - Thế hôm nay có bơ không hả ông?
    Ông bán hàng liếc xéo công an rồi nói ngay:
    - “Đội ơn Đảng”, không có bà ạ!

    ***
    Đảng viên đảng cộng sản được chia thành 5 loại:
    1: Xe Mercedes - Rựợu hảo hạng - Các nữ nghệ sĩ, người mẫu.
    2: Xe Volga - Vodka loại ngon (dành cho xuất khẩu) - Nữ thư ký.
    3: Xe hơi nội địa bình thường - Vodka dùng trong nội địa - Bạn gái cùng nhiệm sở.
    4: Xe bus công cộng - Rượu trái cây tự chế - Vợ mình.
    5: Xe bò kéo - Một chai bia - Bà quét rác.

    ***
    Một Bộ trưởng sau khi bị cấp lãnh đạo Đảng khiển trách vì thiếu trình độ chuyên môn, quản lý liền tức tưởi phóng xe hơi đến trường đại học. Hiệu trưởng ra tiếp chuyện.
    - Thưa đồng chí giáo sư hiệu trưởng tôi đang ở học kỳ thứ mấy của trường?
    - Dạ, Bộ trưởng đợi chút, tôi kiểm tra ngay!
    Vị Hiệu trưởng kiểm tra, sau một lúc trả lời;
    - Dạ thưa, Bộ trưởng đang ở học kỳ 3, tức năm thứ hai của đại học ạ?
    - Cái gì? Thật khỉ, sao thư ký nói tôi sắp có bằng tốt nghiệp rồi. Làm sao mà các người làm chậm như thế?!

    ***
    Tổng bí thư đi tham quan các xí nghiệp sản xuất hàng xuất khẩu vượt trội kế hoạch.
    - Thế nào đồng chí giám đốc, các đồng chí nhận được phần thưởng của cấp trên tặng chứ?
    - Thưa Tổng bí thư, tất nhiên ạ!
    - Thế thường đồng chí sử dụng tiền thưởng vào việc gì?
    - Dạ, để mua xe hơi, phần còn lại thì dành để mua nhà ở.
    Tổng bí thư đi xuống phân xưởng, gặp gỡ Trưởng ca sản xuất.
    Vị Tổng hỏi Trưởng ca có nhận được tiền thưởng hay không và chi dùng tiền thưởng ra sao. Trưởng toán nói rằng để mua xe gắn máy, phần còn lại thì dành dụm để mua máy giặt cho vợ đỡ khổ.
    Sau đó, Tổng bí thư xuống trò chuyện với công nhân.
    - Các đồng chí làm việc tốt chứ? Tôi nhiệt liệt biểu dương tình thần lao động vì xây dựng xã hội chủ nghĩa của các đồng chí.
    - Cám ơn Tổng bí thư, công nhân chúng tôi phải làm thêm cả ca đêm, nhưng may mắn là kịp thời hạn giao hàng.
    - Thế các đồng chí dùng tiền thưởng mua gì?
    - Mua giày!
    - Thế phần tiền còn lại?
    - Mẹ vợ bù cho vào phần còn lại ạ!

    ***
    Cái gì khác biệt giữa công nhân Ba Lan và công nhân Liên Xô?
    - Khác rất rõ! Công nhân Ba Lan làm gì thì cả thế giới biết và ủng hộ. Còn công nhân Liên Xô làm cái gì thì ngay cả Thợ Cả phụ trách họ cũng không biết.

    ***
    - Tại sao các đảng viên Ba Lan trước khi gia nhập đảng cộng sản thì phải cung cấp cho đảng mỗi người hai tấm phim chụp X-Quang, một tấm từ bụng trở lên, một tấm từ bụng trở xuống?
    - Bởi vì đảng sẽ soi xem, ai có Chúa ở trong tim, còn ai có Đảng nằm ở hậu môn.

    ***
    Hội đồng tuyển dụng phỏng vấn các bà làm công việc quét dọn. Trong phòng kín, thư ký hội đồng cho gọi từng người vào để trả lời các câu hỏi. Người đầu tiên nghe thấy gọi tên mình liền bước vào phòng chào lễ phép. Bà ta được chỉ ngồi vào ghế.
    - Thưa công dân, công dân cho tôi biết nhiệm vụ của người chăm sóc bộ mặt của nhà xí và nơi tiểu tiện công cộng bao gồm những gì? – Nữ Thư ký hỏi.
    - Cần phải lau chùi thật kỹ – Thí sinh trả lời.
    - Đúng, còn gì thêm nữa không?
    - Tẩy trùng những nơi ô uế.
    - Thế công dân đã có mặt ở trụ sở Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng chưa? Công dân có thể cho biết những người làm công tác dọn dẹp nhà xí của Trung Ương có bổn phận như thế nào?
    - Dạ, lau kỹ nền nhà, đánh bóng các bức tường đá cẩm thạch và xịt thật nhiều nước thơm…
    - Rất tốt, cám ơn đồng chí! – Một cán bộ trong hội đồng nói.
    Bà thí sinh hồ hởi ra ngoài, ngay lập tức bị các bà dự thi khác bao vây hỏi về các câu phỏng vấn.
    - Có ba câu hỏi thôi – Bà thí sinh nói – Hai câu về nghiệp vụ, một câu về chủ nghĩa Mác.

    ***
    Một cựu Bộ trưởng giáo dục đi vào tiệm Cà-phê. Người giữ quần áo đon đả:
    - Xin chào Ngài Bộ trưởng!
    - Ủa, thế ông biết tôi à?
    - Khi ông làm Bộ trưởng thì tôi cũng đã là thầy giáo.
    Cựu Bộ trưởng ngồi vào bàn, người hầu bàn đến và nói:
    - Chào Ngài Bộ trưởng a!
    - Ủa, ông cũng biết tôi sao?
    - Khi tôi đã là thầy giáo thì ông là Bộ trưởng.
    Cựu Bộ trưởng lúc bước ra ngoài gặp một gã ăn xin đứng ngay ở cửa.
    - Xin chào Ngài Bộ trưởng!
    - Còn ông nữa, thế ông cũng đã từng là giáo viên?
    - Không – Người ăn mày đáp – Tôi không phải “đã từng là” mà đang thực sự là giáo viên, thưa Ngài. Chỉ có điều tôi phải kiếm thêm ngoài giờ thôi!

    ***
    - Có thể chỉ trích đường lối lãnh đạo của đảng cộng sản không?
    - Có chứ, nhưng mà điều này giống như hôn vào đít sư tử; sự an toàn cho mạng sống cực kỳ thấp mà sự dễ chịu thì chẳng có gì đáng nói.

    ***
    - Khi nào thì văn hoá phương Tây đến với Liên Xô?
    - 5 phút sau khi bom nguyên tử nổ.
    - Có thể xây dựng được xã hội chủ nghĩa ở Thuỵ Sĩ không?
    - Không! Tất nhiên là không. Một quốc gia quá nhỏ cho một bất hạnh quá lớn!
    - Những người gù lưng có xây dựng được xã hội chủ nghĩa không?
    - Không! Trước hết hàng triệu người thẳng lưng xây dựng nó, tiếp theo là một số thằng gù hưởng lợi.
    - Chủ nghĩa cộng sản do các triết gia khoa học tạo nên hay là những người thực hành nó?
    - Những người thực hành nó, bởi vì những nhà khoa học thử nghiệm nó trước hết trên chuột bạch.
    ****
    Trong thời gian Giáo hoàng thăm Balan lần đầu. Một ông cha cố nọ hỏi ông cha cố kia :
    -Tôi trông ông quen quen, gặp nhau ở đâu rồi nhỉ?
    -Còn ở đâu nữa, tôi và ông đã từng làm với nhau trên sở công an thành phố.
    ****
    Phóng viên truyền hình phỏng vấn người qua đường.
    - Một ngày ông làm việc mấy tiếng?
    - 8 tiếng.
    - Nếu Đảng kêu gọi thì ông có sẵn lòng làm việc thêm giờ trong ngày không?
    - Nếu Đảng cần tôi sẵn sàng làm việc cả 24 tiếng trong ngày…
    - Thế ông làm nghề gì?
    - Tôi làm nghề đào mộ.
    ****
    Sau 40 năm chung sống, ông chồng tâm sự với bà vợ:
    Bà biết không, ngày xưa thời XHCN, chúng mình có căn hộ nghèo, đi xe đạp rẻ tiền, ngủ trên giường cứng rải chiếu, tivi đen trắng 10 inh nhưng được cái đầu óc thanh thản không phải suy nghĩ gì, mà điều quan trọng nhất là tôi được ngủ với cô vợ trẻ đẹp 25 tuổi . Còn bây giờ tuy có nhà cao cửa rộng, xe hơi đẹp, giường đệm to, tivi màn hình phẳng nhưng luân phải lo nghĩ, bon chen và hơn nữa là tôi lại phải ngủ với bà vợ 65 tuổi.
    Nghe đến đây, bà vợ tỉnh bơ buông câu : nếu thích, ông cứ kiếm cô trẻ đẹp 25 tuổi đi rồi tôi sẽ lo cho ông căn hộ nghèo, xe đạp thô, giường chiếu mộc, tivi đen trắng 10 inh. Nghe đến đây ông chồng phát hoảng bèn im bặt.

    https://www.nonggiavnsa.com/


              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           



    Cười cuối tuần ... :D





    Một vụ cướp xe hơi



    Một bà cụ đi mua sắm xong, quay trở lại nơi đỗ xe ô tô của mình. Cụ thấy bốn gã đàn ông đang định bỏ đi bằng chiếc xe của cụ. Cụ đánh rơi túi hàng, rút khẩu súng ngắn ra, tới gần và gắng hết sức hét lên:

    – Tôi có một khẩu súng trong tay và tôi biết cách dùng nó! Hãy ra khỏi chiếc xe, đồ cặn bã!

    Bốn gã đàn ông không đợi lời mời tới lần thứ hai mà vội vã ra khỏi xe và chạy như điên. Bà cụ run rẩy, tới đặt túi hàng phía sau xe và vào chỗ lái. Vì quá lập cập, bà cụ không thể cắm được chìa khóa vào ổ khóa. Bà đã thử đi thử lại nhưng vẫn chẳng ích gì.

    Và rồi bà cũng hiểu ra nguyên do. Vài phút sau, bà thấy xe của mình đỗ sau đó khoảng 4-5 chỗ để xe. Bà chất túi đồ của mình lên xe và lái tới đồn cảnh sát gần nhất.

    Vị hạ sĩ cảnh sát, người mà nghe bà thuật lại câu chuyện, gần như cười vỡ bụng và đưa tay chỉ về phía cuối dãy bàn tiếp tân, nơi 4 người đàn ông mặt xanh mét đang trình báo về vụ cướp xe do một ‘bà lão điên’ được tả lại như sau: trắng, thấp hơn 5 feet, đeo kính, tóc bạc, xoăn và cầm một khẩu súng lục lớn.



    Bay nhanh...



    Có hai con đại bàng đang bay với nhau. Bỗng nhiên nó thấy một chiếc máy bay phản lực bay ngang qua.

    Đại bàng A : Làm sao mà mấy thứ đó có thể bay nhanh thế nhỉ ?

    Đại bàng B : Mày thử bị đốt đuôi như nó coi mày có bay nhanh như thế không.


    Hỏi đường


    Ông hai(lúa) có người con trai đi học ở trên Xì Gòn. Một hôm ông lên thăm con trai, cả một đoạn đường từ dưới quê lên Xì Gòn ông đi xe khách nên ngồi một chỗ, đến bến xe ông đi xuống và đi sang bên kia đường đón xe ôm đến nhà trọ của con ông. Loai hoai mãy bên đường mà ko biết kêu xe ôm như thế nào:
    - Không biết trên Xì gòn kêu xe ôm có giống dưới quê mình ko ta? Nhìn xung quanh thấy có 2 người đan ông cũng trạc tuổi đứng lề đường ông định lại hỏi thăm nhưng đúng lúc đó một người kêu lên:
    - Ê...... 35 Nguyễn Bỉnh Khiêm....

    Tự nhiên ông kia chạy xe lại đưa cho ông ta cái nón nữa rồi chở đi.
    - Thấy vậy ông định hỏi thăm ông còn lại xem sao. Nhưng vừa định hỏi người này lại kêu lên: Ê ...Ê .... 42 Lý Tự Trọng.

    Rồi cũng như người kia , đc đưa 1 cái nón đội rồi đc chở đi.

    Ông Hai: Ah!!!! Thì ra ở Xì Gòn người ta kêu xe ôm như vậy! Nói tuổi trước rồi nói tên sau là đi ....hhjhjhhj có vậy mà mình cũng ko biết, ngu thật!

    Rồi ông nhìn bên kia đường thấy môt người ngồi trên chiếc xe có dư một cái nón, ông ngoắc tay và kêu sang phía đường ông đứng. Ê.... 55 Nguyễn Văn Tèo.

    - Xe ôm: !?!?




    Chạy xe cẩn thận




    Một cảnh sát chặn chiếc xe hơi lại vì phóng với tốc độ quá cao. Ngồi sau tay lái là một cô gái.

    - Tại sao chị lại đi xe với tốc độ chóng mặt như vậy?

    - Anh cảnh sát ơi, tôi lái xe rất tồi nên mới vội vã quay về nhà vì sợ đâm phải ai đó trên đường.



    Hiểu Luật


    Một người đi xe máy va phải chú chim sẻ bay ngược chiều. Anh ta dừng xe xem xét, thấy nó chưa chết bèn nhặt đem về đắp thuốc rồi thả vào lồng với chút vụn bánh và nước. Khi tỉnh lại, thấy mình bên song sắt cùng với mấy mẩu bánh vụn chú sẻ thở dài tự nhủ:

    - !@##! Mình đâm chết thằng cha đi xe máy rồi. Quả này chắc tù mọt gông đây!

    :lol2:



    ST


              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           




    Một tên đẹp trai lọt vào mắt vợ tôi


    Hai anh bạn đồng nghiệp trò chuyện.

    - Tuần trước, một viên cát lọt vào mắt vợ tôi, phải đi bác sĩ gắp ra mất 50 nghìn đồng.

    - Nhằm nhò gì.

    Người kia đáp.

    - Tuần trước nữa, cái váy lọt vào mắt vợ tôi, tôi phải tốn 500 nghìn đồng đấy.

    Lúc này sếp đi ngang nghe hai nhân viên nói chuyện liền lên tiếng:

    - Dỏng tai lên và đừng có mà than thở, một tên cao 1,85 m, nặng 80 kg lọt vào mắt của vợ tôi, thế là đi tong một nửa gia sản.




    Thật là trùng hợp



    Ở quán rượu, một người đàn ông đang ngồi nhâm nhi tại quầy bar thì một cô gái xinh đẹp bước vào và ngồi bên cạnh.

    Ông ta quay sang bắt chuyện:

    - Tôi đang ăn mừng cho một ngày đặc biệt.

    Người phụ nữ đáp:

    - Thật là trùng hợp. Tôi cũng đang ăn mừng. Vậy ông mừng vì dịp gì vậy?

    - Tôi nuôi gà cảnh. Trước đây con gà mái của tôi không đẻ, nhưng hôm nay nó nhảy ổ rồi và cho ra một quả trứng rất xinh.

    - Thật trùng hợp! Nhiều năm nay vợ chồng tôi không có con, nhưng bác sĩ vừa báo rằng tôi đang mang thai. Thật là mừng! Thế sao con gà của ông đẻ được vậy?

    - Ồ, tôi đã đổi con gà trống khác!

    - Thật là trùng hợp!


    Không được chọn là may



    - Cả kỹ sư lẫn nhà báo cùng cầu hôn với con gái tôi.

    - Thế ai là người may mắn?

    - Tay nhà báo. Vì con gái tôi thích anh kỹ sư hơn.


    Suất ưu đãi ở bệnh viện


    Nữ nhân viên của bệnh viện cầm giấy giới thiệu đến rạp phim để xin vé xem tư liệu.

    Trưởng rạp thấy cô khá xinh đẹp nên vui vẻ nói:

    - Tôi ưu tiên giải quyết cho cô mấy vé đặc biệt, nhưng với điều kiện tôi vô bệnh viện cô cũng phải ưu tiên săn sóc tôi đặc biệt một chút, cô chịu không?

    - Ồ, vụ đó thì quá dễ, em hứa sẽ ưu tiên đặc biệt cho anh.

    - Đặc biệt là sao? Thử bật mí coi nào?

    - Chính em sẽ lau chùi, tắm rửa và sửa sang giường nệm cho anh yên giấc.

    - Trời ơi. Nếu tôi được cô ưu tiên săn sóc như vậy thì thật là sướng mê hồn. Không biết chừng ngày mai tôi xin nhập viện liền. Nhưng tìm cô ở khoa nào?

    - Anh cứ việc hỏi cô Xuân, nữ hộ lý phục vụ ở nhà xác.


    Gà giáo sư


    Một nhà giáo sư đi công tác về vào lúc nửa đêm, trên đường về qua đoạn đường vắng chẳng may xe ông hết xăng.

    Tìm mãi không thấy chổ đỗ xăng ông đành ghé vào một nhà nọ xin phép ngủ nhờ. Ông ta gõ cửa thì có một phụ nữ tuổi trung niên ra hỏi:

    - Có gì không thưa ông?

    - Xin bà cho tôi ngủ nhờ một đêm xe tôi bị hết xăng không thể đi được nữa!

    - Xin lỗi ông tôi là góa phụ cho ông vào nhà vào đêm khuya sợ xóm làng nói ra nói vào kỳ lắm!

    - Xin bà cứ an tâm, tôi là giáo sư tôi không làm chuyện gì bậy bạ với bà đâu!

    Ông giáo sư năn nỉ mãi cũng được chấp thuận cho ngủ nhờ. Đến sáng thức dậy ông thấy người phụ nữ đang cho gà ăn nhưng chỉ thấy chủ yếu là gà trống rất ít gà mái, ông ta liền hỏi.

    - Sao bà nuôi toàn gà trống không thế?

    Bà ta đáp:

    - Ông thấy gà trống khỏe mạnh chứ chỉ toàn là gà giáo sư thôi, không biết làm gì đâu!



    :lol2:



          
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Cười cuối tuần :D



    tiến bộ


    Một cô hỏi bạn:

    – Chồng mày dạo này sao?

    – Không bia, không rượu, không game, 9 giờ tối đi ngủ, 5 giờ dậy, không lang thang đầu trên xóm dưới, không gái gú lăng nhăng…

    – Tốt quá mầy. Ổng đi đâu rồi?

    – Đi tù.



    đắt



    Hai bà tán gẫu, một bà nói:

    – Thằng Ti sang tiệm rồi?

    – Sao vậy?

    – Nuôi cá, hết tiền!

    – Cá gì đắt thế?

    – Cá độ.


    cảm giác mạnh



    Bác sĩ khám cho một bệnh nhân gầy gò:

    – Anh có chơi thể thao không?

    – Không ạ.

    – Anh có thích những hoạt động nào có tính mạo hiểm không?

    – Có ạ.

    – Ví dụ như?

    – Thỉnh thoảng tôi cãi lại vợ tôi.


    Chồng ngoan


    Một cậu bé hỏi cha: - Thưa ba, khi lớn lên con có thể làm bất cứ chuyện gì mà không cần hỏi ai, phải không ba?...

    - Không được đâu con. Từng tuổi như ba mà muốn làm gì cũng phải hỏi mẹ con.


    Hư danh

    Thằng con trai đang học bài, bỗng chạy ra hỏi mẹ:
    - Thưa má, hư danh là gì vậy má?
    - Hư danh là thứ danh hão, không có thật. Thí dụ như ba con là chủ gia đình, con xin tiền ba mà cho hay không là quyền của má. Hiểu chưa?


    Dịp may

    Một cặp vợ chồng già đang ngồi xem TV, chứng kiến một cảnh quá tàn bạo trong phim, bà vợ té ra ngất xỉu. Các đứa con trong nhà vội vàng gọi bác sĩ đến cấp cứu.
    Khám xong, bác sĩ nói:
    - Không hề gì cả. Bà chỉ bị xúc động mạnh, để tôi tát cho bà vài cái là bà tỉnh lại ngay.
    Ông chồng vội vàng nói:
    - Ðừng, đừng, để phần việc đó cho tôi. Dịp may được tát bả, tôi chờ gần suốt cả đời.


    :lol2:

    ST




              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Tệ Bạc




    Đã mấy tháng rồi tôi không gặp hắn. Đùng một cái chiều hôm qua hắn đến chơi. Pha ấm trà , tôi mời hắn rồi hỏi
    - Mấy lâu cậu đi đâu mà tôi không gặp
    - Kiếm ăn mà bác, em sang làm ăn bên Trung Quốc.
    - Thế sao lại về nhanh vậy
    Hắn trầm ngâm một lát rồi nói
    - Không sang thì không biết bác ạ
    - Có việc gì hả chú
    Hắn cười rồi nói tiếp
    - Hồi trước em xuất khẩu lao động bên Nhật. Ở đó đất nước họ giàu có, cuộc sống của người dân đầy đủ ấm no và yên bình. Đồng tiền được gọi là đồng YÊN.

    Làm một hớp trà hắn khà một cái rồi tiếp
    _ Còn sang Tàu,đất nước của anh bạn bốn tốt,mười sáu chử vàng. Bác biết không... nó khốn nạn từ trên xuống dưới. Từ thằng quan cho tới thằng dân. Một đất nước bẩn thỉu, con người chỉ chăm chăm muốn chiếm đoạt của người khác làm của mình . Nên đồng tiền nó được gọi là đồng TỆ.

    Đến đây hắn ngừng lại vẻ mặt đăm chiêu. Thấy vậy tôi hỏi
    - Sao thế chú
    Hắn chép miệng rồi nói
    - Bác ạ! Còn đất nước chúng ta nghèo khổ. Đời sống dân còn rất nhiều khó khăn. Quan trên thì tìm mọi cách để vơ vét, họ làm theo kiểu vặt lông vịt. Khi đầy chặt túi rồi, họ lại nhón tay đóng góp xây chùa chiền, đúc tượng , để rửa những đồng tiền bẩn thỉu. Đúng là :
    - Xô người ta ngã xuống sông
    Dang tay cứu vớt để hòng tạ ơn

    Nên đồng tiền được gọi là đồng BẠC.

    Tôi lặng im nghe hắn nói. Càng ngẩm nghỉ càng thấy đúng. Chả trách các quan trên lúc nào cũng muốn hợp tác với Tàu, để hợp nhất đồng tiền gọi là TỆ BẠC.


    VietBF©sưu tập



              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5488
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Cười cả ngày

Bài viết bởi Bạch Vân »

  •           


    Nếu Thế Giới Là Một Lớp Học Thì Các Quốc Gia Sẽ Là Học Sinh Như Thế Nào?





    - MỸ (USA): là trưởng lớp, giàu nhứt lớp. Nó chính là đứa quyền lực và đặt ra luật chơi cho cả lớp. Tuy thế nó chỉ già nhưng trí óc còn non nớt, đôi khi có những "động thái" ngờ nghệch lắm. Nhưng không ai đoán được là nó ngờ nghệch thiệt hay giả vờ lú lẫn

    - TRUNG CỘNG: lớp phó tự phong, không ai bầu nhưng nó tự phong là lớp phó. Hầu hết cả lớp ghét nó vì nó có tính tham lam, độc ác và hay bắt nạt những thằng yếu hơn nó. Thằng này có tài copy y chang bài của đứa khác nhanh như chớp. Thằng Sở Lưu Manh này thì khỏi nói, chuyên môn đi dụ cho mấy đứa nghèo trong lớp mượn tiền, khi mắc nợ nhiều quá trả không nổi thì nó xiết nhà, xiết đất. Không nhờ thằng Mỹ ngờ nghệch thì đến giờ nó vẫn còn là thằng khổng lồ với đôi chân bằng đất sét. Mỹ và Âu châu cưng yêu thú vật mà không giỏi chữ Hán nên không hiểu câu "dưỡng hổ di họa" là gì.

    - DO THÁI (ISRAEL): Thông minh và học giỏi toán nhứt lớp nên giữ chức lớp phó học tập, nhưng hơi có tính keo, không cho ai cóp bài hay mượn tài liệu bao giờ. Thằng này thì thủ đoạn vô lường. Con trai Đức Chúa Trời mà nó còn dám treo lên thập giá luôn, chẳng chút e dè. Dân Ả Rập vừa ghét nhưng lại vừa hãi nó lắm. Nó được võ lâm ban biệt danh là "Nhất Kiếm Trấn... Ả Rập". Ai mà đụng nó thì nó chơi lại tới bến. Mỗi lần có tên Ả Rập nào chọc nó thì trưởng lớp Mỹ phải can muốn chết vì sợ nó chơi quá tay sẽ đưa đến Thế chiến 3.

    - PHÁP (FRANCE): Bạn này là dân chơi cầu ba cẳng, nổi tiếng thế giới về mỹ phẩm, rất đỏm dáng, điệu đàng lãng mạn khỏi nói, ra đường là xịt nước hoa nồng nặc. Khi vào lớp, nó thích nhất ai hỏi nó câu: “Paris có gì lạ không em?”

    - ANH (ENGLAND): Thằng này học dẫn đầu lớp môn… tiếng Anh (English), nhưng hay hờn dỗi, suốt ngày đòi nghỉ chơi với mấy đứa bạn thân lâu năm. Nhờ học giỏi nên không thèm để mấy thằng ngu hơn lợi dụng. Nó thà làm đệ tử thằng giàu còn hơn làm sư phụ thằng nghèo để khỏi nuôi báo cô.

    - BA TƯ (IRAN): Đây là xứ “1001 Đêm” của công chúa Jasmine, Aladdin và cây đèn cầy, ý lộn…, cây đèn thần… Nhưng đó là chuyện xưa. Còn nay, thằng này chỉ lo chăm chú luyện Thẩm Du Đại Pháp, chà chà cây đèn của nó để mong Thần Đèn xuất hiện giúp nó làm giàu uranium nhanh nhanh, bất chấp giáo viên đang dạy cái gì trên bảng.

    - NGA (RUSSIA): thằng này lạnh lùng và gấu nhứt lớp. Tánh thằng này thô bạo lắm nên có biệt danh là “LA SÁT”, chuyên đi cưỡng hôn gái đẹp hàng xóm. Nó có tật xấu hay say sưa, hở ra là chuốc rượu vodka bạn bè. Hồi Thế Chiến 2, thằng Đức háo thắng lỡ dại đập nó một lần, sau đó bị nó đập lại phù mỏ, ba má thiếu điều nhận không ra, rồi thừa cơ cưỡng hôn luôn mười mấy người đẹp hàng xóm của nó. Hiện tại không ai dám đập nó kể cả trưởng lớp, chỉ có nó lâu lâu say xỉn đập hàng xóm thôi. Cái thằng [muốn làm] Mỹ con [nhưng] không có “đô-na” này chỉ cậy có mấy thứ võ công tà đạo mà hù thiên hạ. Vì sự hèn nhát của võ lâm Tây Âu và công tử trưởng lớp Mỹ nên cũng là mối đe dọa của giang hồ.

    - UKRAINE: là một nữ sinh hiền lành, xinh đẹp, học giỏi có hạng ở trường. Trước kia nàng bị thằng Nga La Sát cưỡng hôn. Nhân cơ hội thằng khốn nạn đấu nội công với lớp trưởng bị nội thương suýt chết nên nàng và mười mấy người đẹp khác nộp đơn ly dị thành công. Mấy năm trước nàng hay mặc bộ bikini hiệu Crimea & Donetsk - Luhansk tuyệt đẹp khi bơi ở trường. Thằng La Sát chồng cũ ghen quá nên đã đè ra lột bộ bikini chiếm giữ làm của riêng trước sự bất lực hèn hạ của bọn công tử đồng môn.

    - THÁI LAN (THAILAND): Em này cứ vài ba bữa thì xin nghỉ học để tổ chức thi Hoa Hậu Tiffany. Nhờ sự khôn ngoan nhất mực nên mấy mươi năm giang hồ loạn thế mà nó vẫn giữ được gia trang yên ổn. Nay tự nhiên luyện môn Quỳ Hoa Bảo Điển, cặp kè với thằng phó lớp rồi khoe đã uống thuốc ngừa thai nên chẳng sợ vướng bầu. Giời ạ! Chơi với thằng Sở Lưu Manh thì bầu bì gì. Chỉ e bị giang mai lậu mủ hay nhẹ lắm cũng bị lây ghẻ tầu rồi lở loét mà chết thôi...

    - TRIỀU TIÊN (NORTH KOREA): Thằng này bị bệnh tự kỷ nặng, trong lớp không chơi với ai, cộng thêm chứng hoang tưởng, suốt ngày mang hàng nóng rởm ra dọa thằng trưởng lớp để tống tiền. Nó khùng khùng vậy chứ thuộc loại “uy vũ bất năng khuất”, không biết sợ ai hết kể cả trưởng lớp. Vì vậy, cả lớp phải kiêng dè nó. Trong 10 lần nó mang hàng nóng rởm ra dọa thì hết 7 lần trưởng lớp và hàng xóm phải hùn tiền cứu đói nó.

    - ĐỨC (GERMANY)
    : Thế kỷ trước nó là học sinh cá biệt, hung hãn nhứt lớp, gây nên Thế Chiến 2, khiến sơ sơ khoảng 70-85 triệu người chết. Sau đó bị trưởng lớp và các đồng minh đập hội đồng một trận nhừ tử. Giờ thì biết khôn nghe lời trưởng lớp rồi.

    - VENEZUELA: Con bé này rất khoái thi sắc đẹp, hiện là hoa khôi của lớp. Nó bị thằng “phó lớp tự phong” dụ tiến lên “thiên đường xếp hàng cả ngày” nên nó tặng "quà" lung tung cho bất cứ thằng nào muốn... Giờ thì bệnh Ếch giai đoạn cuối rồi.

    - Ả RẬP SAUDI (ARAB SAUDI): Có thể là một con bé xinh đẹp, tuy nhiên chưa ai nhìn thấy mặt nó, chỉ nhìn thấy cặp mắt to tròn, đen láy thôi. Ai nhìn lâu vào cặp mắt ấy bị thôi miên ráng chịu. Có thể trưởng lớp đã bị con bé này thôi miên nên thỉnh thoảng hắn dùng máy bay vận tải loại khủng C-5 Galaxy chở tiền mặt (đô la) qua tặng nàng.

    - TÂN GIA BA (SINGAPORE)
    : Lớp phó lao động, vệ sinh. Thằng này khôn ngoan, giữ vệ sinh rất kỹ, tính khó chịu. Đừng bao giờ nhai chewingum với hút thuốc trước mặt nó, hay vẽ bậy lên tường, coi chừng ăn roi của nó vào đít. Đất nhà của thằng này nhỏ xíu, nhỏ đến độ nếu nó có máy bay chiến đấu, vừa đề máy bay lên là đã ra khỏi không phận quốc gia, nên nó không cần có quân đội mà chả có ma nào dám đụng tới nó, giống như nó có bùa hộ mạng. Thằng này thuộc loại "phú quý bất năng dâm", từng chỉ mặt thằng Đông Lào rằng "cút cha bản mặt Mã Giám Sinh của mày và dắt theo luôn con ‘Thúi Kiều’ về xứ Lèo cho tao, ngay. A lê hấp!”

    - THỤY SĨ (SWITZERLAND): Thằng này tính cẩn thận, nghiêm túc, được giao làm thủ quỹ của lớp. Ai mà gởi tiền cho nó giữ thì không sợ mất tiền, chỉ sợ quên mật mã của tài khoản thôi. Nó khôn ngoan lắm, luôn đứng ngoài các cuộc chiến, chỉ mong thân chủ gởi tiền càng nhiều càng tốt và mau sớm bị bệnh mất trí nhớ (Alzheimer).

    - Ý ĐẠI LỢI (ITALY): Thằng này đẹp trai, tính tình phóng khoáng, nhà lại có shop hàng hiệu nên hay được mấy đứa con gái trong lớp bu xung quanh. Nhưng thằng nay có sở thích nuôi móng tay dài để cấu mông mấy con bé trong lớp. Mà bọn gái lại khoái ra mặt mới thật là kỳ cục.

    - ÚC ĐẠI LỢI (AUSTRALIA): Cả trường có mình nó cưỡi kangaroo đi học. Chung quanh nhà nó có nhiều rừng, không biết ai (ở không quá) đốt mà cứ bị cháy hoài. Thằng này giàu có nhờ đất đai cụ cố (vồ được của thổ dân Úc) để lại. Cũng thuộc loại công tử dân chơi, dám đòi điều tra thằng phó lớp về việc thả con cúm Tầu ra tàn hại cả lớp.

    - BA TÂY (BRAZIL): Thằng này là dân ham chơi hơn ham học, giỏi đá bóng với nhảy nhót nên được bầu làm lớp phó phụ trách văn nghệ thể thao.

    - CU BA (CUBA): Nhà thằng này cách nhà trưởng lớp một cái ao làng nhỏ, có thể dùng xuồng thúng bơi qua, con nhà nghèo nhưng được cái liên hoan lớp không bao giờ quên đem mía và xì gà nhà trồng vào chiêu đãi các bạn. Thằng này là bạn nối khố của thằng Đông Lào và nhờ được thằng Đông Lào ngậm kỹ khi ngồi canh giữ hòa bình thế giới nên vẫn còn yên tâm ngủ kỹ để... chống đói. Tuy nghèo nhưng nó không ngu: thằng Đông Lào dụ nó đổi nhà hoài để được ở gần nhà trưởng lớp cho dễ vượt biên mà nó đâu có chịu.

    - BƯỚM MÁ (BURMA)
    : Tên cúng cơm trước đây của nó là MIẾN ĐIỆN, cũng thuộc loại quân phiệt. Vừa vào lớp là bị chọc ghẹo, ghép cặp với thằng Cuba nên nổi sùng tuyên bố một câu xanh dờn: “Không có Cu Ba, Cu Má gì hết. Tao thà ở giá chứ nhất định không lấy tên nghèo kiết xác Cu Ba.”

    - ĐẠI HÀN (SOUTH KOREA): Nhóm trưởng nhóm nhảy hiện đại của lớp. Nhóm của nó mặt giống nhau y chang (chắc có cùng bác sĩ thẩm mỹ.) Lúc Saigon là Hòn Ngọc Viễn Đông thì mùa đông thằng này còn trùm mền giấu cái lò than be bé trước ngực để sưởi ấm. May nhờ bọn Hàn cộng kiệt quệ sau trận chiến với thằng "đế quốc sen đầm" không còn đòi “phỏng giái” miền Nam nữa nên nó có điều kiện phát triển một mạch. Giờ thì ai nó cũng dám cạnh tranh.

    - NHỰT BẢN (JAPAN): Thằng này cũng con nhà giàu, lái Lexus đi học, nhưng được cái lễ phép, chào bạn mà cũng cúi gập đầu. Trong giới giang hồ thì nó xứng đáng được gọi là đại hiệp Phù Tang. Chẳng phải nhờ tài cứu nhân độ thế gì mà nhờ vào đức tính biết bỏ cái sai theo cái đúng, bỏ tự ái vặt để chớp lấy thời cơ và tự cứu mình. Cái sai lầm lớn nhất của thằng này là lỡ dại dám đánh lén trưởng lớp Mỹ trong trận Trân Châu Cảng (Pearl Harbor, Hawaii) hồi Thế Chiến 2. Sau đó bị trưởng lớp đánh lại tả tơi như cái mền rách. Nếu không, giờ này công tử lùn có thể đang ngồi rung đùi cho thằng phó lớp đánh giày bằng lưỡi.

    - ĐÔNG LÀO (EAST LAOS): Thằng này nghe tên là biết nhà nó ở đâu, thuộc diện con nhà nghèo ăn xin tứ phương nhưng bị bịnh hoang tưởng hay thần kinh gì đó không biết. Lúc nào cũng nghĩ mình đang ở thiên đường và đặc biệt là không biết nó là ai nên cái mặt cứ vênh vênh lên và hay gây hấn với các bạn trong lớp rồi hỏi: “Mày biết bố mày là ai không?”

    Nghe võ lâm thiên hạ đồn hồi nhỏ nó bị té giếng nên nó khùng nặng, chửi trưởng lớp hằng ngày, nhưng cứ tìm cách cho bà con dòng họ qua nhà trưởng lớp chơi rồi ở lỳ không về. Ngược lại, nó khúm núm theo bợ thằng “phó lớp tự phong” như bợ đờ-ít ông cố nội nó, không bao giờ dám cãi lời, bảo ăn gì thì nó ăn nấy. Bởi vậy bệnh khùng của nó càng ngày càng nặng vì chỉ thích uống thuốc giả của thằng “phó lớp tự phong” đưa cho. Thằng tiểu lưu manh này từ khi bị trúng Thiết Sa Chưởng của đồng chí Bình Lùn thì chứng hung hăng đã giảm đến chín phần. Chỉ còn cái mồm là hay xoen xoét khoe thành tích tưởng tượng. Nó thuộc loại đầu trọc không có tóc, kèm chứng tửng tửng nên liều mạng nhất lớp, hay đem bom vô lớp để cưa rồi lấy thuốc nổ đi đánh cá. Mỗi lần nó cưa bom thì cả lớp mạnh thằng nào thằng nấy vắt giò lên cổ mà chạy, ai cũng sợ nó…"CHỆT" (phát âm theo tiếng "Huệ").


    Theo Lý Quí Trung ngày 27/4/2020

    https://nguoivietboston.com/?p=20803



              
Trả lời

Quay về “Giải trí”