__________________________
Quỳnh Chi
Viola
Về chiều mưa rơi sướt mướt. Khi mệt, muốn cảm, chỉ thấy ớn lạnh khi nhìn mưa rơi. May là chiều hôm trước đó đã lặn lội đi xa tới mấy ga tìm mua mấy thứ đồ dùng, khi trời còn nắng ráo. Chỉ hơi tiếc vì khi trời nắng lại không có thì giờ đi xem phong lá đỏ ở ga Isegahara. Ở đó họ nói rằng cho đến cuối tháng này có thắp đèn sáng khắp khuôn viên đền cho tới tối, để du khách leo núi viếng đền có thể ngắm phong lá đỏ cả về đêm.
Hoa anh đào về đêm tỏa mùi hương nên ngắm hoa ban đêm còn có lý, còn phong lá đỏ có mùi thơm hay không mà lại cầu kỳ phải đi ngắm về đêm thế nhỉ ? Dân tộc nào có tính hay lý sự – hay cãi ..hay kiện cáo- chắc hẳn sẽ thắc mắc như thế, nhưng người Nhật vốn yêu thiên nhiên cây cỏ , có lẽ người ta vì yêu quá nên hết ngắm ngày tới ngắm đêm, như kiểu câu thành ngữ của họ “Me ni irete mo itakunai” ? ( = Nhìn thấy đáng yêu quá nên cho luôn vào mắt – để ngắm muốn… lỗ (nổ) con mắt (!!!??) – vẫn không thấy đau ! )
Chiều mưa buồn, càng thêm lạnh như trời đã sang đông. Mấy chiếc bao gối tựa lưng mới mua – khi mua có nhồi bông hẳn hoi nhưng đã phải lấy hết ra để xếp gọn vào vali – nằm co ro trên ghế,
Phải rồi, hay là đội mưa đi mua bông làm lõi cho mấy cái gối này kẻo tội ? Có lẽ cũng phải tìm ra một cái cớ để ra ngoài sương gió. Từ sáng tới giờ trong nhà im vắng, cho đến tivi cũng quên mở để nghe tiếng người. Cảnh vật xung quanh tĩnh lặng đến cô liêu.
Ra đường, không định mà vô tình lại đi về hướng cửa hàng Topos – nay đã đổi chủ đổi tên là Taison – ở tận cuối phố buôn. Không biết từ bao giờ trước cửa hiệu tạp hóa này nay có thêm một hàng hoa, chỉ chuyên bán luôn cả cây cả chậu. Lúc sau này – khoảng gần hai mươi năm trở lại đây – nhiều bà nội trợ Nhật có thú làm vườn, ưa trồng hoa, dù chỉ trồng trong chậu để ngoài ban công hay trên rẻo đất hẹp quanh nhà, trước cửa ra vào. Bởi vậy mà vô số hàng hoa như vậy mọc lên nhan nhản ở mọi đầu đường góc phố. Thậm chí, trong khu phố buôn quanh ga, hễ có mảnh đất trống nào còn chờ xây lại, liền thấy một hàng hoa “dã chiến” xuất hiện, chậu hoa bầy la liệt dưới đất, để rồi cửa hàng hoa cũng sẽ nhanh chóng dọn đi trước khi công ty xây cất đến đào móng đổ bê tông. Mấy hàng hoa như thế bán rẻ hết sức, giá chỉ bằng khoảng một nửa hay ba phần tư giá bán trong các cửa hiệu đàng hoàng.
Hàng hoa trước cửa hiệu Taison mở dưới mái hiên và cả trên lề đường, có bầy sơ sài mấy chiếc bàn dài, trên mặt bàn và dưới gầm bàn, quanh bàn là những chậu hoa lớn nhỏ đủ mầu. Một chậu hoa winter cosmos màu hồng nhạt mới thấy hôm trước ở đầu kia giá 98 yên, cho là đã rẻ lắm rồi, mà ở đây chỉ còn nửa giá ! Lại không định mà ghé vào đấy một lúc, chọn được cả một giỏ hoa hồng, tím, trắng, vàng…..
Winter cosmos
A A ! từ đây còn phải lên tới tầng năm để mua bông nhồi gối. Nhưng tội gì phải khệ nệ mà xách hết từng này chậu hoa leo lên, rồi leo xuống nhỉ..
- -Cô bán hoa ơi, chút nữa tôi trở lại lấy hoa được không ?
Cô bán hàng từ trong góc nơi có chiếc bàn tính tiền kê dưới mái hiên chạy ra, niềm nở đáp :
- – Arigatou gozaimasu ! Ame no hi na no ni …wazawaza to kai ni kite kudasatte..Douzo ..Douzo ! Itterasshai !
Ame no hi na no ni, trời mưa gió mà …( quý khách mất công tới đây..Quý hóa quá ! Được mà, xin quý khách cứ đi đi rồi chút nữa trở lại cũng được).
Mới mưa một chút (có phải là giông tố hay lụt lội gì đâu ..nhưng) ở xứ này họ hay nói như vậy đó. Có lẽ người ở xứ nóng yêu mưa nhiều hơn là người ở xứ lạnh. Mưa càng về cuối năm càng rét buốt, làm như họ đã quên đi vẻ đẹp nên thơ của những ngày mưa dưới màn mưa huyền ảo, có những giọt mưa long lanh trên từng cọng lá trong vườn. Ở đây trẻ em ở các khu xóm bình dân không có thói quen tắm mưa. Tuổi học trò không biết lội mưa, đùa nghịch dưới mưa.
Và ngay cả mình đây nữa. Chút nữa, hễ nước mưa lọt vô gói hàng là bông sẽ ướt sũng. Trước mắt phải nhớ một điều rất thực tế : nhớ dặn họ gói bông cho kín giùm ! Ở đó mà lơ đãng mơ màng !
Xong rồi. Gói bông đã được cô bán hàng cho cái túi thật lớn, cuộn mép lại và dán băng keo kín bưng. An tâm ra về, và ghé lại lấy hoa.
Pansy North Pole
Cô hàng tính tiền xong, đưa túi hoa cho khách, còn chìa ra một mẩu giấy nhỏ và giải thích :
- – Đây là tên hoa và lời hoa ( Hana kotoba ), tôi dán vào phía trong túi đây nhé !
Chưa thấy ở đâu một cô hàng hoa dễ thương chu đáo với khách hàng như thế. Thì giờ đâu để cô chép lại ngần ấy tên hoa và lời giải thích về ý nghĩa của từng loại hoa. Có lẽ vì người Nhật quả là yêu hoa, nên mới có một cô hàng hoa khả ái như thế này chăng.
Bỗng mình đạp xe thật mau như hối hả mong mau về tới nhà, háo hức muốn đọc những gì ghi trong mẩu giấy. Cuối thu, trời sập tối từ lâu. Vào nhà, dưới ánh đèn, trên mẩu giấy hoa con con, có lẽ là phiếu ghi tên hoa để kèm theo các chậu hoa đắt tiền hơn, là những giòng chữ viết nắn nót :
“Xin cảm ơn quý khách đã đến mua hoa ngày mưa.
Sau đây là tên hoa và lời những bông hoa mà quý khách đã chọn mua, lời nào cũng hay cũng đẹp:
Winter cosmos = Nhẫn nại, hòa hợp
North Pole = Chân thành
Pansy = Suy tư
Stock (Malcolmia) = Vẻ đẹp vĩnh cửu
Viola = Khiêm nhượng, chân tình “
Mẩu giấy hoa màu hồng nhạt như mảnh vỏ ốc trai lóng lánh, tiếng Nhật gọi là sakura-gai, mà những đợt sóng biển dạt vào bờ đã để lại làm quà tặng cho bãi cát vắng chiều thu.
Cuối thu rồi sang đông, sẽ còn nhiều ngày cuối tuần dài dằng dặc trong mưa lạnh tái tê.
Hôm nào có việc ra đường mà làm biếng, sẽ nhắc mình đừng quên nơi cuối phố này có cô hàng dịu dàng, sẽ ban thưởng món quà tặng đặc biệt dành riêng cho khách yêu hoa ngày mưa.
Quỳnh Chi
(Mùa lễ Cảm tạ Cần lao và lễ Tạ Ơn, 24/11/2008)