*
Plat ơi plat. Là Lú nè.
Plat kéo cái ghế nghe Lú kể chuyện thâm sơn cùng cốc.
Ai muốn nghe tiếp thì kéo ghế ngồi theo heng, rồi tiện thể đớp muffin của cô nắng. Bớ nắng, ăn muffins hổng hết mang sang đây ăn dùm cho nè.
(à kem cô sáu thì chưa biết ra sao, bị cô sáu chưa mua máy làm cà lem nữa lận. Cô sáu dzô craglist kiếm được cái máy cũ giá ba chục tì. Chừng kêu tướng công pick-up cái chả dãy nảy, chả nói tiền xăng còn mắc hơn tiến máy, thôi em mua cái máy mới đi cho gọn. Nhưng máy mới hơn trăm bạc, cô sáu đau bụng, mà đây rồi làm 1-2 bữa kem xong bưng máy xếp góc nhà thì tướng công chì chiết cho điếc con ráy luôn. Chừ còn đang nghiên kíu máy mọc tiếp heng).
*
Nơi chó ăn nấm, gà ăn berries và người ăn đồ biển nọ, thì hổng có chi chơi cho hết ngày giờ.
Nên rồi tốt trời là cả gia đình hổng vào rừng cũng xuống biển.
Rừng nằm một bên, biển nằm một bên. có cái quốc lộ nằm chính giữa chia cách.
Ba nghề chánh nơi ấy là chài lưới, thủy lâm và lãnh lương tháng quốc gia, tức đám kinh niên thất nghiệp. Đám thất nghiệp tay phải lãnh check (an sanh xã hội) tay trái hành nghề vặt (mò cua ốc biển, bắt cá hồ, hái nấm berries.. bán cho tư nhơn hay du khách kiếm tiền phì phèo thuốc lá cà phê).
Hồi gia đình người việt dầu tiên tới đó thì sò ốc bắt đầu bán chạy.
Một sô ốc 10-12 lít (nhỉnh nhỉnh nhỏ, thua thùng dầu lửa con gà gính nước máy thời trước tại VN) giá 7-8 đô.
Ốc đây có tên gọi bourgaux, thường khi lớn bằng 5 ngón tay chập lợi - con ốc gạo nhỏ hìu so với nó - tây kêu là con buccins. Thịt trắng, thơm và ngọt vô cùng.
Buccins bám trên những tảng đá bự xa bờ, phải chờ thủy triều xuống rồi lội bộ ra mà gạt chúng vào sô vào sắc.
Sống tại những tảng đá sát bờ thường là những là loại nhỏ như gốc gạo mình thôi, thành hổng ai thèm ăn ráo trọi.
Khi thủy triều xuống, ngoài buccins ta còn vớt mussles, hay đào clams. Mussles thiên nhiên nhỏ, ruột đặc thịt vàng ngậy.
Clams sống trong cát, có vòi phun nước lên, thành ngoài bãi ngó cứ chổ nào có lỗ nhỏ là đào. Vòi clam có một bao dầy, trong vòi tuyền cát là cát, thành rửa clams là phải vuốt bao ra, xong rạch dọc vòi để trên robinet nước cho cát chảy ra.
Cả mussles lẩn ốc và clams thường được luộc sơ, gỡ ra ngâm nước muối hay ngâm nước dấm, chứa trong lọ thuỷ tinh hay plastic, rồi bày bán dọc theo quốc lộ cho khách dừng xe mua.
Mua bán một chập vậy thì đám thuế vụ để mắt vào rồi dí ráo riết bắt phải khai income đóng thuế.
Dí hổng đậng cái là chúng sanh bán buôn buộc phải có bằng hành nghề, đứa nào bày bàn ghế bán buôn mà thiếu bằng sẽ bị phạt vạ.
Chuyện thương mại lề đường chấm dứt thì phát sanh thương mại "chui", nghĩa là bán lậu. Và khách hàng chuyên nghiệp mua hàng lậu chính là hai đứa dziệc nam nọ hổng khác.
Thời nớ tui chưa biết nấu ốc, mua về luộc chấm nước mắm gừng (gừng đông lạnh hay gừng bột) chanh ớt.
Buccins bỏ trong nồi, chừng nước sôi chúng bò lổm nhổm. Luộc ốc bằng nồi lớn, nồi ốc năng tới lún cả bếp xuống luôn.
Con buccins to đùng, khều kim tây còn vẹo cả kim, nên rồi tướng công vào phòng mổ lấy cây đinh vis đóng xương của đức (giá xỉn xỉn hơn ngàn bạc) mới đủ khí thế mà khều. Ốc ngoài biển nên rất sạch, được bỏ bịch cất freezer, mỗi lần về thành phố cho người một bịch lấy thảo - Thậm chí còn đóng thùng gởi fed-ex đi xa nữa lận (rồi nghe tả màn dè xẻn để dành ốc nấu bún và làm ốc nhồi gừng, đúng gu bắc kỳ dzau muống).
Mua bán với nhau một chập vậy thì... cầu cứ tăng dần lên nhưng cung ngày càng giảm, lớp vì hổng ai tha thiết bắt ốc ngoài biển xa, lớp vì đám social worker và sở thuế dí quá mạng (bắt quả tang bán ốc là check lương cúp liền) nên rồi giá thùng ốc tăng dần, có khi lên tới 15-20 lận.
Đám con buôn ngửi trong gió có mùi tiền, chúng liền nhảy vô bao dàn, mua ốc sỉ, mang về thành phố (nay đã tràn ngập di dân á châu) bỏ mối để bán lẻ cho người tiêu thụ. Thế là tại địa phương kiếm mỏi mắt hổng ra ốc mà ăn. Chán quá chán, y chang đất úc mà lại thiếu lobster vậy.
Chừ buccins tươi, thỉnh thoảng trong tháng năm, thấy có bày bán tại chợ VN, 9-10 đồng một ký, kí lô được cỡ 7-8 con là cùng.
Tại siêu thị, buccin chín, gỡ vỏ lấy đầu bỏ bụng, xong frozen, thùng 4 lít lưng lưng thôi giá 38- 45 bucks. Mắc quá mắc
Món ốc luộc chấm nước mắm ớt chanh gừng khi xưa, thinh không biến thành... hàng xịn !
Ở miền thượng du hạ du một chập, về thành phố y chang mán về rừng.
Ngột ngạt xô bồ khó chĩu, chưa kể stresd thôi là stress vì nhịp sống quá xá nhanh.
Sớm mơi ra phố thấy bà con chạy hối hả, rồi mình củng hấp hối bương bả chạy theo mà thiệt hổng hiểu vì sao lại phải chạy - xe bus subway mỗi chuyến 5-3 phút, trễ chuyến này còn chuyến khác, vậy rồi thinh không củng chạy theo cái kiểu phản xạ không điều kiện, mệt hết biết !
Mà chưa hết à nha, công việc làm lại còn khác hẳn chớ hổng như trước - xong việc dzìa nhà, là đà phè cánh nhạn rồi dẫn con đi chơi.
Việc làm thành phố là việc lằng nhằng, follow-up follow-down, cái kiểu "làm ngày hổng đủ tranh thủ làm đêm làm thêm ngày nghỉ". Làm túi bụi hạt sen mở mắt hết thầy đường, chừng lương lãnh dzìa trừ đầu trừ đuôi trừ thêm khúc giữa.
Cùng với đám con nít, còn đẻ thêm những vấn đề của tuồi sắp lớn hay đang lớn. Cộng thêm vào là các vấn đề tuổi già (cha mẹ đôi bên) và tuổi sắp già (còn ai vào đây nữa)
Thế là tà tà xìu xìu ển ển trường thiên tiểu thuyết tình cảm xã hội !
*